Chương 74: Long Minh Chi Thể

[Dịch] Muôn Đời Tu Tiên: Ta Có Thể Cố Định Thiên Phú

Ngưu Đốn Bất Ngốc Đỉnh

8.325 chữ

17-10-2025

Hà Mãn Lâu.

Lão tổ khai sơn của Thanh Dương Hà thị, thể tu Trúc Cơ trung kỳ, còn là nhị giai hạ phẩm luyện khí sư, trưởng lão Khí Minh.

Ở thành Phong Hoa, lão có tiếng tăm không nhỏ.

Trần Thắng kết giao với lão, phải ngược dòng thời gian về năm năm trước.

Năm đó.

Hà Mãn Lâu đến mời chào Trần Thắng, muốn hắn trở thành luyện đan sư của Hà thị gia tộc.

Những lời mời chào như vậy.

Kể từ khi Trần Thắng nổi danh ở Đan Minh, hắn đã gặp qua rất nhiều, đa phần là lời mời từ các gia tộc Trúc Cơ.

Trong số những lời mời chào đó.

Điều kiện Hà Mãn Lâu đưa ra là hậu hĩnh nhất.

Chỉ cần đồng ý, ngay tại chỗ sẽ được một viên Trúc Cơ Đan và một phần truyền thừa Ngưng Đan nhị giai hạ phẩm.

Trần Thắng do dự một lát, vẫn uyển chuyển từ chối.

Hắn chỉ cần vững vàng tu hành ở Đan Điện hai mươi năm.

Bất luận là Trúc Cơ Đan hay truyền thừa nhị giai, đều sẽ nước chảy thành sông.

Hắn thực sự không có tâm tư vì chút lợi nhỏ mà tham gia vào ván cờ của các thế lực Trúc Cơ.

Thân không được tự do, nói không chừng ngày nào đó sẽ thân tử đạo tiêu!

Bị Trần Thắng từ chối, Hà Mãn Lâu cũng không tức giận.

Dù sao cũng là người sáng nghiệp đời đầu, lão cười ha hả hàn huyên với Trần Thắng một hồi, nói mua bán không thành thì nhân nghĩa vẫn còn, cứ xem như kết giao một người bạn.

Tiền bối Trúc Cơ đã hạ mình kết giao.

Trần Thắng chỉ có thể tươi cười đón nhận.

Vài ngày sau.

Hà Mãn Lâu lại dẫn theo cháu nội của lão là Hà Bình An đến bái sư.

Hà Bình An, Trần Thắng có quen biết, tướng mạo chững chạc, khá đặc biệt.

Hắn là luyện đan sư hạ phẩm đã đăng ký ở Đan Minh, thường xuyên đến Đan Minh nghe Trần Thắng giảng bài, tính cách trầm mặc, nội liễm, là một thiếu niên điềm tĩnh.

Trần Thắng có ấn tượng tốt về Hà Bình An.

Chỉ là không ngờ hắn còn có một vị gia gia là luyện khí sư nhị giai.

Theo lý mà nói, có tài nguyên như vậy, không đi học luyện khí mà lại học luyện đan.

Chẳng phải là bỏ gần tìm xa sao?

Đương nhiên, xét đến việc Hà Mãn Lâu là lão tổ khai sơn của gia tộc, lão khuyến khích hậu bối học các kỹ nghệ khác nhau để tăng thêm nội tình gia tộc cũng là điều dễ hiểu.

Hà Mãn Lâu đặt bàn tay to lên vai thiếu niên, cười tủm tỉm nói:

“Trần đan sư, Bình An nhà ta không thích luyện khí, từ nhỏ đã thích luyện đan.”

“Trong nhà cũng từng mời mấy vị sư phụ luyện đan cho nó, nhưng hiệu quả đều bình thường, tiến cảnh chậm chạp.”

“Mãi đến năm ngoái, mấy vị đan sư trong tộc nói kỹ nghệ luyện đan của nó tiến bộ vượt bậc, hỏi ra mới biết là gặp được minh sư.”

“Hài tử này còn ngại ngùng, xin Trần đan sư nhất định hãy thu nhận nó.”

Nói đoạn, Hà Mãn Lâu còn dâng lên một phần lễ bái sư mà Trần Thắng không thể từ chối.

Chính là phần truyền thừa Ngưng Đan nhị giai hạ phẩm mà lão dùng để mời chào Trần Thắng mấy ngày trước.

Cuối cùng, Trần Thắng khẽ gật đầu.

Cứ như vậy.

Trần Thắng thuận thế thu nhận đệ tử chính thức đầu tiên trong đời này – Hà Bình An.

Cũng nhận được phần truyền thừa Ngưng Đan nhị giai kia.

Phần truyền thừa này rất tốt, rất hoàn chỉnh, thuộc nội dung cơ bản trong các truyền thừa nhị giai, bao gồm rất nhiều thủ pháp, pháp quyết Ngưng Đan.

Với nền tảng và thiên phú đan đạo của Trần Thắng.

Việc nắm giữ vô cùng nhanh chóng.

Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, Trần Thắng đã hấp thụ tinh hoa trong đó.

Kỹ nghệ Ngưng Đan của bản thân được nâng lên một tầm cao mới, điều này cũng đặt nền móng vững chắc để sau này tạo nên lợi thế độc quyền cho [Tinh Phẩm Đan Đường].

Trong khoảng thời gian sau đó.

Hà Mãn Lâu vẫn không từ bỏ ý định mời Trần Thắng gia nhập tộc mình.

Mượn Hà Bình An làm cầu nối.

Lão thường xuyên đến thăm, giao tình ngày càng sâu đậm.

Cuối năm.

Một vị trưởng lão Trúc Cơ của Lãm Nhật Trần thị cũng tìm đến cửa, bọn họ không biết làm sao lại dò ra được Trần Thắng xuất thân từ chi mạch Đại Tĩnh, muốn hắn “trở về gia phả”.

Sau khi Trần Thắng khéo léo từ chối.

Vị trưởng lão Trần thị này tức giận đến mức nổi trận lôi đình, mắng Trần Thắng không biết điều, là kẻ quên đi nguồn cội.

Phiền phức lần này.

Cuối cùng cũng là Hà Mãn Lâu thay hắn giải vây, chặn đứng những sóng gió sau đó.

Trần Thắng trong lòng cảm kích.

Dạy dỗ Hà Bình An càng thêm tận tâm.

Năm thứ tư.

Hà Bình An dưới sự chỉ dạy tận tình của Trần Thắng, đã thuận lợi tấn thăng thành luyện đan sư nhất giai trung phẩm.

Hà Mãn Lâu vui mừng khôn xiết.

Lão nghe nói Trần Thắng cũng đang tu hành luyện thể pháp môn.

Đặc biệt mang mật dược đến, còn chỉ điểm kinh nghiệm luyện thể cho hắn.

Vừa chỉ điểm.

Hà Mãn Lâu liền phát hiện ra vấn đề.

Lão phát hiện thiên phú luyện thể của Trần Thắng lại không hề thua kém chính mình.

Nhưng tổ tiên Hà gia của bọn họ có huyết mạch đại yêu.

Bản thân Hà Mãn Lâu lại là [Vân Tượng Chi Thể] huyết mạch phản tổ.

Thiên phú luyện thể của Trần Thắng cao như vậy, lại có hai đặc điểm là “sức mạnh phi thường” và “tinh lực cực kỳ dồi dào”, chắc chắn là thể chất đặc biệt!

Hà Mãn Lâu lập tức hớn hở nói cho Trần Thắng biết phát hiện này của mình, đồng thời tự khoe rằng Hà thị nhất tộc của lão là chuyên gia trong lĩnh vực này.

Nhất định có thể truy tìm nguồn gốc thể chất cho hắn.

Hà Mãn Lâu vỗ ngực đảm bảo:

“Đến lúc đó, ngươi có thể chủ tu luyện thể.”

“Dù sao, phương diện luyện khí của ngươi chẳng qua chỉ là hạ phẩm linh căn, ngay cả ta cũng không bằng, cho dù có thể Trúc Cơ, khả năng cao là cũng sẽ kẹt ở Trúc Cơ sơ kỳ cả đời.”

“Ngược lại, thể chất đặc biệt này không yếu hơn ta, nếu phối hợp tốt với công pháp luyện thể tương ứng, ít nhất cũng có thể sánh ngang thượng phẩm linh căn.”

“Không dám nói đến Kết Đan, nhưng Trúc Cơ trung kỳ, Trúc Cơ hậu kỳ, hy vọng vẫn rất lớn.”

Nghe Hà Mãn Lâu nói vậy.

Trần Thắng cũng động lòng, đây là lần đầu tiên hắn ý thức được, long tinh hổ mãnh thực ra là một thiên phú tu hành sánh ngang với thượng phẩm linh căn.

Hắn vội vàng ôm quyền:

“Vậy đành làm phiền lão ca rồi.”

Hà Mãn Lâu cười ha hả xua tay:

“Yên tâm đi.”

Sau khi Hà Mãn Lâu trở về nhà, lão lật xem hết các ghi chép về những thể chất thường gặp trong tộc, cũng không tìm thấy loại nào phù hợp.

Trong lúc còn đang mờ mịt.

Lão vẫn không bỏ cuộc, lại lật xem các loại bảo thể trân quý hiếm thấy.

Lúc này, Hà Mãn Lâu cuối cùng cũng phát hiện một loại thể chất có vài phần tương tự.

[Long Minh Chi Thể]

Thể chất này là dòng dõi Long mạch, có long lực, long tinh, sánh ngang với con cháu Giao Long.

Tự thành linh thể, tốc độ luyện khí sánh ngang địa phẩm linh căn.

Thể chất này khá phù hợp với các đặc điểm “tinh lực dồi dào”, “thần lực”, “tốc độ luyện khí tăng lên” của Trần Thắng.

Chỉ là mỗi một đặc điểm của Trần Thắng đều là phiên bản yếu đi.

Hà Mãn Lâu lập tức sáng mắt lên.

Trong quá trình huyết mạch phản tổ.

Lão đã tận mắt chứng kiến nhiều tộc nhân Hà thị có Vân Tượng Chi Thể phiên bản yếu đi.

Đây là biểu hiện của huyết mạch loãng.

Trong suy nghĩ của lão, tình huống của Trần Thắng cũng tương tự như những tộc nhân kia của mình.

Hà Mãn Lâu cũng không giấu giếm:

“Trần huynh đệ, ngươi có lẽ là tình huống này…”

“Thể chất Long mạch có khả năng thích ứng rất mạnh với công pháp luyện thể, không cần cố ý thay đổi công pháp.”

“Chân Long công pháp rất khó tìm.”

“Đợi sau khi ngươi Trúc Cơ, hãy cố gắng chọn công pháp luyện thể thuộc họ Giao, có lẽ sẽ tăng thêm vài phần trợ lực.”

Trần Thắng nghe vậy, khẽ gật đầu:

“Đa tạ lão ca.”

Hà Mãn Lâu nói xong, ánh mắt nhìn thẳng vào hắn:

“Trần huynh đệ, ngươi có cần nữ nhân không, Hà thị nhất tộc của ta mặc ngươi chọn lựa…”

Trần Thắng cười từ chối.

Tiên thành có vô số “hồng phấn tiên tử”, khi có nhu cầu, rất nhanh có thể giải quyết.

Tu hành mà phải vướng bận gia đình thì quá mệt mỏi!

Trần Thắng thực sự không muốn trải qua thêm một lần nữa.

Hà Mãn Lâu không chịu từ bỏ, giới hạn của [Vân Tượng Chi Thể] của tộc lão chỉ đến đây.

Thiên phú Long mạch của Trần Thắng, dù chỉ là bản thiếu sót, đã có thể sánh ngang với Vân Tượng Chi Thể hoàn chỉnh.

Nếu có một ngày huyết mạch phản tổ!

Cảnh tượng đó quá đẹp, Hà Mãn Lâu không dám tưởng tượng.

Lão quá muốn mang thiên phú của Trần Thắng về cho tộc mình.

Những ngày tiếp theo, lão nhiều lần đến thăm Trần Thắng.

Cẩn thận hỏi han những băn khoăn của hắn.

Đại khái tổng kết được hai điểm mấu chốt.

Giai nhân không từ chối.

Con cái không muốn nuôi.

Nghe xong suy nghĩ của Trần Thắng, Hà Mãn Lâu mừng như điên.

Tất cả con cái, cứ để Hà thị nuôi!

Cứ như vậy.

Hà Mãn Lâu lại chặn đường Trần Thắng, đưa ra đề nghị “mượn giống”

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!